Hạt giống dưa leo F1 Trang Nông TN 317 gói 2gr

- Đóng gói: 2 g/gói
- Thời vụ trồng: quanh năm (miền Nam).
- Thời gian bắt đầu thu hoạch: 35 ngày sau khi gieo.
- Khoảng cách trồng (leo giàn): hàng cách hàng 1,2m, cây cách cây trên hàng: vào mùa nắng 40cm, vào mùa mưa: 50-55cm - Lượng giống gieo trồng/1000 m2: 60-70g.
Mã sản phẩm: 2.525
Xuất xứ: Thái Lan
Đơn vị: gói
Giá bán: 20.000 đ (chưa bao gồm VAT 0%)
Điều kiện giao hàng: giao hàng ngay
Click để xem thêm 2.525
SẢN PHẨM ĐÃ XEM

Văn phòng giao dịch bán hàng
CÔNG TY TNHH SẢN XUẤT XÂY DỰNG THƯƠNG MẠI DỊCH VỤ HÒA LẠC
347/34-36, Lê Văn Thọ,
phường 9, Quận Gò Vấp, TP.Hồ Chí Minh
Email:

 

Giấy phép

Đăng ký kinh doanh số 4102016767 của sở Kế hoạch và Đầu tư TP.HCM. cấp phép ngày 16/07/2003.

Thông tin xuất hóa đơn VAT

Công ty TNHH Sản xuất Xây dựng Thương mại Dịch vụ Hòa Lạc
311/36, đường số 6, phường 9, Quận Gò Vấp, TP.Hồ Chí Minh.
MST: 0303055343

Hỗ trợ khách hàng

P: 0902-952-468
P: 0902-952-468
✅mua CÒN GỌI LÀ GÌ ở đâu✅ ✅Hòa lạc robinson chuyên bán buôn ✅bán lẻ các loại CÒN GỌI LÀ GÌ✅Công dụng và liều dùng của quả CÒN GỌI LÀ GÌ Theo tài liệu cổ mà cụ thể là ở bản thảo cương mục Nam dược thần hiệu. Quả CÒN GỌI LÀ GÌ có tên hổ qua hay là hoàng qua với tính chất sau: Quả chưa chuột có vị hơi ngọt, tính hàn, hơi có độc không nên dùng nhiều. Dưa chuột có tác dụng thanh nhiệt, giải phiền, lợi thủy đạo (hay tiêu nước). Lá CÒN GỌI LÀ GÌ có vị đắng, tính bình, hơi độc, giã nát lấy nước uống vào để nôn ra. Dưa chuột chủ yếu là được trồng để làm thức ăn, ngoài ra còn dùng làm thuốc. Tại Ấn độ và Ai cập ít nhất người ta đã dùng CÒN GỌI LÀ GÌ chữa bệnh từ trên 4.000 năm. Việc sử dụng loại quả này đã được lan truyền từ những nước ấy cho đến các dân tộc Thổ Nhĩ Kỳ và cả Latinh. Đặc biệt người ta còn dùng CÒN GỌI LÀ GÌ trong mỹ phẩm và dùng để chữa các bệnh ngoài da từ rất lâu: cắt quả CÒN GỌI LÀ GÌ thành từng lát mỏng rồi đắp lên da mặt có thể chữa những vết nhăn, xù xì hay những vết tàn nhang. Một số vùng ở nước ta nhân dân còn dùng những quả CÒN GỌI LÀ GÌ còn non cho thêm đường để chữa lỵ, nhiệt và ỉa chảy (kinh nghiệm chữa bệnh này có ghi trong bản thảo cương mục từ khoảng thế kỷ 16)